Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi,
nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc
phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình
yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng
trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu
nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC.
Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là
thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân
đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra.
Nhưng nếu
bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù
có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng
sợ rằng chẳng biết cách mà vác.
Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn
vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình
dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ
ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn.
Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ
không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết
rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn
hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng
mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng
nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm
hồn, nội dung, tư duy của bạn.
Là đàn ông, làm ơn
đừng đọc văn của những nhà văn
nữ cùng thời với bạn.
Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác,
đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.
Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về
cái đó.
Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ,
đôi chút thương xót nhỏ nhoi.
Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm,
vào lòng tin con người, sự tự trọng của
mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm
chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc
đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình
và làm thương tổn người khác. Bạn không
nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn
độn tổng hợp đủ thứ.
Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố
nâng niu những giá trị bản thân, cho dù
bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những
gì bạn đang có.
Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với
những con người đang ngụy trang là họ
thức thời,
cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi
nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua
kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản
lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim
bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong
tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi
trẻ có trôi qua cũng không khuất phục
được.
Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp
ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế
giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy
cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu
của cuộc đời, sự xấu xa của con người,
sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới
này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống.
Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ
tuổi già.
Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi,
nhưng đừng quỳ
xuống.
Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu
nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái
gì?
Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và
gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình,
rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có
một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay
lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai
bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì
khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn
từng khóc.
Đàn ông hãy xác định cho mình một mục
tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy
nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh,
và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi
xuống nhìn đất dưới chân mình.
Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi
bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn
phải luôn là Hai.
Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không
cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng
không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng,
tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần
yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để
một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn
bị tổn thương tới lần thứ hai.
Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ
sĩ hay bọn văn sĩ
trẻ, cũng như đừng làm bạn với
những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết
với đời, cũng tuyệt đối không được bạn
bè với những người đàn ông không có nghề
nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề.
Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh
vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp
bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt
vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động
hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người
đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình
thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm
cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn.
Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một
người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay
mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng
cứa chính là bạn.
Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã
đàn ông chỉ định giao du với mình bạn
chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời
với những bạn bè nào khác.
Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu,
baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô
nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là
một người đàn ông,
bạn không phải thú cưng của ai.
Khi một người đàn ông hoặc một người đàn
bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn
hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ.
Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong
tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia
tay người tình. Nghe lời khuyên của
người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối
hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất
cứ thứ gì hay ho.
Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé
nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên
ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi
bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời
vẫn còn những người đàn ông tốt và những
người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng
chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt
trùng trùng biển người trong đời để tìm
đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại
như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế”
hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu
như thế thường làm người ta hiểu rằng,
bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô
số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống
nghiêm túc, chưa trưởng thành.
Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để
sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng
những giá trị tinh thần cũng quan trọng
biết bao. Và con người bạn, một người
đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn
luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng
hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành
điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi
tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn
phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những
tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm
cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà
thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá
hơn. Bản thân người đàn ông không có giá
trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được
bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước
kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc
vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương
vàng khối cũng không thể trở thành tuấn
mã.
Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt
đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai
huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành
niên, nên ít nhất, cũng không thể làm
một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ,
để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái
gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ
nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn.
Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu
tóc có màu khác người, mặc một bộ quần
áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên
người một thứ mùi nước hoa, thì người
khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn
của người khác không mang ý trầm trồ
ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang
qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ
bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không
bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn
trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không
có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu
xí của người đàn ông trước mặt.
Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động
nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng
nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi
hám. Xin hãy tôn trọng những người có
thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang
nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương
thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng
họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở
đâu.
Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng
quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới
cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn
tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng
để có được những thứ tốt đẹp hơn.
Sưu tầm