Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

9 việc đừng bao giờ làm ^^

Đừng bao giờ bỏ qua cơ hội nói một từ dịu dàng, tử tế…
Không bao giờ. Đây là một từ vừa mang nghĩa tiêu cực lẫn tích cực. Có một số việc bạn đừng bao giờ thử đến, nhưng… 9 việc dưới đây thì khác:
1. Đừng bao giờ ngừng việc tìm thú vui, niềm vui trong cuộc sống:
Niềm vui ở đây không cần thiết quá phức tạp hay cầu kỳ. Có được niềm vui không cần thiết bạn phải tiêu tiền và cũng không cần tốn nhiều thời gian cho nó. Niềm vui có được từ những điều nhỏ nhặt nhất và ở xung quanh chúng ta. Niềm vui sẽ giúp bạn tươi tắn hơn, làm việc hiệu quả hơn.
2. Đừng bao giờ đối xử với bạn tốt hơn với gia đình:
Đa số chúng ta cho rằng: giả dụ như mình có điều gì đó xấu, khó nghe hay cư xử kém với những thành viên trong gia đình thì vẫn không sao, do họ sẽ dễ dàng tha thứ và bỏ qua vì họ có sẵn tình thương yêu, ràng buộc và máu mủ. Điều này là không chấp nhận được, vì tại sao bạn lại cố khéo léo dùng lời lẽ tế nhị, văn minh với bạn bè, khách hàng đồng nghiệp… lại thô lỗ với người trong gia đình? Bất kỳ ai cũng bị tổn thương tình cảm như nhau và hãy nhớ rằng bạn sống đời với gia đình mình nhiều hơn với bạn bè.
3. Đừng bao giờ tỏ ra mình là một “người biết tất cả”:
Thật khó chịu và phiền hà khi giao tiếp và làm việc với người lúc nào cũng cho là mình đúng hay biết tất cả. Không thể nào làm việc được với một người họ nghĩ mình luôn luôn đúng và vì thế dù bạn giỏi giang và tường tận sự việc tới đâu cũng phải biết lắng nghe từ người khác và trao đổi hai chiều.
4. Đừng bao giờ bỏ qua cơ hội nói một từ dịu dàng, tử tế:
Bạn cảm thấy thế nào khi nhận được những lời nói, từ ngữ dịu dàng dễ nghe và nghĩ rằng người khác cũng mong điều đó ở bạn. Hãy bắt đầu bằng những từ dịu dàng nhất như “cảm ơn, xin lỗi”…
5. Đừng bao giờ ngừng học hỏi:
Tiếp tục học hỏi, trau dồi tìm kiếm những nguồn thông tin mới, kỹ năng hiện đại, là điều quan trọng. Bạn sẽ cảm thấy mình giá trị hơn, có ích lợi hơn trong cuộc sống. Học hỏi không có nghĩa là bạn cần đăng ký một khóa học mà là học hỏi, góp nhặt những kiến thức mới từ khắp mọi nơi, có thể từ sách báo, các nguồn thông tin, bạn bè, các buổi thảo luận, các cuộc hội thảo…
6. Đừng bao giờ quên chăm sóc cho chính mình:
“Đừng bao giờ quên đeo mặt nạ khí ôxy cho bạn trước tiên” là câu nhắc nhở thường xuyên trên các chuyến bay hãy giúp chính mình được an toàn. Vừa nghe qua có thể thật ích kỷ, nhưng bạn hãy nghĩ xem làm thế nào mà bạn có thể làm một người vợ tốt, một người mẹ hiền chăm sóc chồng con chu đáo nếu bạn không có đủ sức khỏe lo cho chính mình.
7. Đừng bao giờ than phiền chồng/vợ bạn trước mặt mẹ chồng/vợ bạn:
Đây là một điều cấm kỵ cho dù bạn rất thân tình với mẹ chồng/vợ. Sẽ xảy ra rất nhiều chuyện nhiêu khê trong vấn đề này. Ngược lại, nếu có thể, hãy khen ngợi chàng/nàng trước mặt họ vì đó cũng là một lời khen gián tiếp đến bà ấy đã có công ban tặng bạn một người bạn đời lý tưởng.
- Nếu như bạn có chút bực bội về chồng/vợ hãy tâm sự cùng một người bạn thân, bạn sẽ nhận được một số lời khuyên tốt cũng như sự thông cảm và chia sẻ.
8. Đừng bao giờ ngồi yên khi cơ hội đến với bạn:
Theo ông Andy Andrews, tác giả quyển sách Seven Decisions That Determine Personal Succen cho biết: “Khi chúng ta lâm vào hoàn cảnh hay thời kỳ khó khăn, chúng ta có khuynh hướng co cụm lại mà không biết rằng hơn lúc nào hết bạn cần sự động viên, khuyến khích, những cơ hội mới hay có những ý kiến giúp đỡ… Những thứ đó có từ chính những người xung quanh bạn”.
- Hãy bắt đầu từ những kế hoạch nhỏ nhất, bạn muốn đạt được cái gì, làm thế nào bạn đạt được. Hãy tham vấn những người có thể hỗ trợ bạn được thành công và hãy biết nắm bắt cơ hội kịp thời.
9. Đừng bao giờ lơ là hay cho qua những linh cảm:
Đó là những cảm giác thật đặc biệt từ bên trong… nó không tên, không xác định được và những linh cảm này là công cụ mạnh mẽ nhất hỗ trợ việc đưa ra những quyết định lớn.
Đó là những tín hiệu ngắn ngủi, nhắn gửi bạn một điều gì đó, vì vậy bạn hãy tự hỏi mình linh cảm đó nhắn gửi bạn những ý gì trước khi có một quyết định quan trọng.
maudep

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

10 điều tuổi trẻ thường lãng phí



Trong hành trình tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.

Sức khoẻ: Lúc còn trẻ, người ta thường ỷ lại vào sức sống tràn trề đang có. Họ làm việc như điên, vui chơi thâu đêm, ăn uống không điều độ…. Cứ như thế, cơ thể mệt mỏi và lão hoá nhanh. Khi về già, cố níu kéo sức khoẻ thì đã muộn.
Thời gian: Mỗi thời khắc “vàng ngọc” qua đi là không bao giờ lấy lại được. Vậy mà không hiếm kẻ ném 8 giờ làm việc qua cửa sổ. Mỗi ngày, hãy nhìn lại xem mình đã làm được điều gì. Nếu câu trả lời là “không”, hãy xem lại quỹ thời gian của bạn nhé!
Tiền bạc: Nhiều người hễ có tiền là mua sắm, tiêu xài hoang phí trong phút chốc. Đến khi cần một số tiền nhỏ, họ cũng phải đi vay mượn. Những ai không biết tiết kiệm tiền bạc, sẽ không bao giờ sở hữu được một gia tài lớn.
Tuổi trẻ: Là quãng thời gian mà con người có nhiều sức khoẻ và trí tuệ để làm những điều lớn lao. Vậy mà có người đã quên mất điều này. “Trẻ ăn chơi, già hối hận” là lời khuyên dành cho những ai phí hoài tuổi thanh xuân cho những trò vô bổ.
Không đọc sách: Không có sách, lịch sử im lặng, văn chương câm điếc, khoa học tê liệt, tư tưởng và suy xét ứ đọng. Từ sách, bạn có thể khám phá biết bao điều kỳ thú trên khắp thế giới. Thật phí “nửa cuộc đời” cho nhưng ai chưa bao giờ biết đọc sách là gì!
Cơ hội: Cơ hội là điều không dễ dàng đến với chúng ta trong đời. Một cơ may có thể biến bạn thành giám đốc thành đạt hay một tỷ phú lắm tiền. Nếu thờ ơ để vận may vụt khỏi tầm tay, bạn khó có thể tiến về phía trước.
Nhan sắc: Là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ. Có nhan sắc, bạn sẽ tự tin và chiếm được nhiều ưu thế hơn so với người khác. Tuy nhiên, “tuổi thọ” của nhan sắc có hạn. Thật hoang phí khi để sắc đẹp xuống dốc. Hãy chăm sóc mình ngay từ bây giờ.
Sống độc thân: Phụ nữ ngày nay theo trào lưu “chủ nghĩa độc thân”. Thực tế là khi sống một mình, bạn rất cô đơn và dễ cảm thấy thiếu vắng vòng tay yêu thương của chồng con. Bận bịu gia đình chính là một niềm vui. Sống độc thân, bạn đã lãng phí tình cảm đẹp đẽ ấy.
Không đi du lịch: Một vĩ nhân đã từng nói: “Khi đi du lịch về, con người ta lớn thêm và chắc chắn một điều là trái đất phải nhỏ lại”. Vì thế, nếu cho rằng đi du lịch chỉ làm hoang phí thời gian và tiền bạc, bạn hãy nghĩ lại nhé!
Không học tập: Một người luôn biết trau dồi kiến thức sẽ dễ thành công hơn người chỉ biết tự mãn với những gì mình biết. Nếu không học hành, bạn đang lãng phí bộ óc đấy!

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Lột Trần Satan: Quỷ Nhập Sr. Ánh Hoa Tại Việt Nam

Lột Trần Satan: Quỷ Nhập Sr. Ánh Hoa Tại Việt Nam

Một thính giả đã trao cho chúng tôi đĩa CD's được trực tiếp ghi lại qua Video về nữ tu Ánh-Hoa dòng thánh Phao-lô Đà Nẵng được các hồn nhập vào và nói về Thiên Đàng, Hỏa Ngục, Lòng Thương Xốt Chúa, Mầu Nhiệm Thánh Thể, hậu quả của sự phá thai ... và nhiều chuyện khác nữa. Linh mục đã dùng quyền bính Thiên Chúa và Đức Mẹ để trừ quỷ ra khỏi chị. Vì đây chỉ là những mặc khải tư, chúng ta không bắt buộc phải tin. http://kinhmungmaria.com/video2\

Satan.jpg
Thật tình là tôi không muốn coi từ đầu tới cuối 3 cuốn video này vì nó khá dài (gần 3 tiếng), nhưng vì có một số người hỏi tôi về vụ này, có nhiều người không hiểu về vấn đề quỷ nhập, và nhất là không biết những âm mưu thâm độc của Satan, nên tôi cũng phải kiên nhẫn coi hết để tường trình cùng quý bạn để chúng ta nên đề cao cảnh giác và mách bảo nhau để khỏi rơi vào bẫy của chúng! Đặc biệt là trong vụ quỷ nhập (linh hồn nhập) này lại xảy ra cho một vị nữ tu, và nếu như ai tin những "linh hồn" đó nói thì có thể sẽ bị mất cả hồn lẫn xác! Đó là lý do tại sao tôi phải lên tiếng.

Có nhiều người hễ nghe ai nói gì, hoặc là đọc những bài viết gì, nhiều khi không có tên tác giả hoặc không biết xuất xứ từ đâu, cũng tin như sấm! Ngược lại, có những người dù có trưng đầy đủ bằng chứng cũng không tin! Cả hai thái cực đó đều không tốt!

Muốn hiểu tường tận về một sự kiện (có thể áp dụng cho một câu chuyện, một bài viết hay một lời nói), chúng ta có 3 vấn đề căn bản cần phải giải quyết:
1. Sự kiện đó có thật hay không?
2. Ai là tác giả hoặc là nhân vật chính của sự kiện đó?
3. Mục đích của tác giả hoặc nhân vật chính của sự kiện đó là gi?

I. Sự kiện quỷ/hồn nhập vào Sr. Anna Ánh Hoa có thật hay không?

Có lẽ nhiều người cho rằng vụ này không cần phải bàn đến vấn đề có thật hay không nữa, vì hình ảnh và âm thanh rành rành ra đó! Nếu có ai lập luận như thế, thì suốt đời họ sẽ bị lừa dài dài! Tôi không muốn ám chỉ vụ này là không có thật, vì mục đích của tôi là nhắm vào vấn đề thứ 2 và thứ 3, là vạch trần âm mưu của Satan. Nếu muốn biết chắc chắn vụ này có thật hay không, thì bạn phải phỏng vấn, tìm hiểu rõ về những người trực tiếp liên can trong vụ này như nạn nhân (Sr. Ánh Hoa) là ai, về LM Tiến trừ quỷ đã tham gia vào vụ này ở Giáo xứ Phú Hài - Bình Thuận, về những người thâu âm, quay phim, người đưa tin (những cuốn CD) v.v.. Bạn thấy là tôi không có đủ khả năng và điều kiện để giải đáp vấn đề thứ nhất, là vụ qủy/linh hồn nhập này có thật hay không! Nhưng để giải quyết 2 vấn đề còn lại, tôi cứ cho (assume) là vụ quỷ/hồn nhập này có thực.

Trước khi giải quyết 2 vấn đề còn lại, tôi xin nêu lên một vài điểm, theo kinh nghiệm và sự hiểu biết của tôi, trong vấn đề trừ quỷ sau đây:

a) Vì tôn trọng sự riêng tư và danh dự của nạn nhân, danh tánh và hình ảnh của nạn nhân không bao giờ được tiết lộ cho công chúng!

b) Không bao giờ có chuyện linh hồn nhập vào một người nào, mà chỉ có ma quỷ hoặc Satan nhập mà thôi! Linh hồn có thể được Chúa cho phép hiện về, nhưng linh hồn không nhập vào một người khác.

c) Vấn đề mặc khải tư chỉ xảy ra cho một số rất ít người được Chúa chọn, và phải được sự công nhận của GH thì chúng ta mới nên tin. Chúa không bao giờ mặc khải điều gì cho một linh hồn mà không ai biết, ngồi trong một người khác để nói hay truyền lệnh cả! Và Chúa cũng không bao giờ dùng ma quỷ để đưa tin! Điều quan trọng hơn hết, là những sự mặc khải không bao giờ đi ngược lại với Kinh Thánh và những gì GH giảng dạy!

Như vậy, chúng ta có thể khẳng định rằng: “Những tà thần nhập vào Sr. Anna Ánh Hoa là ma quỷ chứ không có một linh hồn nào cả!”

II. Ai là nhân vật chính trong vụ quỷ nhập Sr. Anna Ánh Hoa?
Dựa vào những điểm vừa nêu trên, chúng ta biết chắc chắn kẻ đạo diễn vụ này là ai rồi!
Satan, chính hắn, là thầy của mọi sự dối trá (father of lies)! Nếu không nắm vững những nguyên tắc đó, chúng ta dễ bị lầm tưởng rằng Đức Chúa Cha và Đức Mẹ đã dùng ma quỷ và các linh hồn để gởi tới nhân loại những thông điệp! Chúng ta nên biết rằng: “Nếu Satan không lừa được nhiều người, thì nó không khải là Satan!”

Trước khi giải quyết vấn đề thứ ba là vấn đề chính (mục đích của Satan), tôi xin được tóm tắt những dữ kiện (đôi khi cũng rất buồn cười!) nổi bật trong vụ trừ quỷ này như sau:

A. Những điều tốt Satan cho biết hoặc khuyên nhủ nhân loại: 
1- Mọi người hãy tin thờ Thiên Chúa Ba Ngôi!
2- Mọi người phải cầu nguyện và đọc Kinh Mân Côi trong gia đình mỗi ngày!
3- Mọi người phải tôn thờ Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể, và cầu nguyện
trước Bí Tích Thánh Thể ít nhất 30 phút mỗi ngày!
4- Mọi người phải tuân giữ luật Chúa!
5- Mọi người phải từ bỏ nếp sống buông thả, không được ăn chơi đàng điếm để
rồi gây ra tội giết hại các thai nhi!
6- Tội giết người, nhất là tội giết các thai nhi là tội rất nghiêm trọng, và Thiên
Chúa Cha sẽ luận phát những kẻ phạm tội này trong Hỏa Ngục!
7- Các Giám mục và các linh mục phải đặc biệt tôn sùng Bí Tích Thánh Thể, và
phải phục vụ trong tinh thần khiêm nhường!
8- Thiên Chúa Cha là Đấng rất nhân lành, Ngài sẵn sàng tha thứ hết nếu người ta
ăn năn trở lại và đừng phạm tội nữa!
9- Satan sẽ không ngừng đánh phá GH!
10- Satan và ma qủy biết là sẽ bị đại bại, và Trái Tim Mẹ sẽ thắng, nhưng chúng
vẫn quyết chiến!

Chúng ta thấy là tất cả những lời Satan cho biết hoặc khuyên nhủ kể trên đều đúng và nên làm phải không? Những người không hiểu về Satan thì sẽ cho rằng những lời này đúng là những lời của Chúa hoặc của Đức Mẹ nhắn qua các linh hồn nhập vào Sr. Ánh Hoa chứ không thể nào qua những ma quỷ được!

B. Những điều Satan “mới sáng tác”:
1- Satan đã quy phục Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể rồi!
2- Ngày sau hết (tận thế) sẽ không còn Hỏa Ngục nữa, vì Thiên Chúa Cha sẽ tha
cho tất cả!
3- Hãy cầu nguyện cho Satan và các ma quỷ trở về với Thiên Chúa!
4- Satan và ma quỷ đã trở về dưới tà áo của Mẹ Maria!
5- Sr. Ánh Hoa đã chịu phạt thay cho một linh hồn sa Hỏa Ngục được lên
Thiên Đàng, đó là linh hồn Giacobe Nguyễn V. Hạnh, 19t, không có đạo
(không có đạo mà có tên thánh mới là chuyện lạ!) vì chàng thanh niên này đã
ăn chơi trác táng và đã giết hại 365 linh hồn thai nhi trong một đêm!

C. Những điều khá khôi hài của Satan:
1- Có một “ông linh hồn” được Chúa Cha cho phép nhập vào Sr. Ánh Hoa để báo
cho các con cháu còn sống biết tin là ông đã được lên Thiên Đàng, và 2 người
trong gia đình chết trước đó cũng đã được lên Thiên Đàng. Ông có cho biết tên
tuổi và địa chỉ đàng hoàng. Trong khi đang nói thì Sr. Ánh Hoa móc trong túi ra
tờ giấy có ghi tên và địa chỉ đó! (không biết ghi từ lúc nào mà có sẵn như
vậy???) Ông linh hồn này có tật nói dở nhưng lại nói dai, nên vị LM sốt ruột
qúa phải đuổi ông về Thiên Đàng mấy lần mà ông ta cũng không chịu về! Tôi
nghĩ thầm trong bụng rằng nơi mà ông gọi là Thiên Đàng ông đang ở có lẽ nóng
qúa nên ông mới không chiu về đó!
2- Ông linh hồn đó được lên T.Đ. rồi mà sao ông vẫn còn bị bịnh kinh phong (vì
hai tay của ông cứ quạt liên hồi)?
3- Vị LM hỏi mấy ông quỷ con có mấy đứa và chúng ở đâu khi ra khỏi Sr. Ánh
Hoa, thì chúng trả lời là chúng ở trên ngọn cây dừa gần đó. Tôi nghĩ nếu được
ở trên ngọn cây thì chúng cũng còn sung sướng hơn rất nhiều người, kể cả tôi!
Bây giờ thì chúng ta có thể dễ dàng giải quyết vấn đề chính còn lại (mục đích của Satan).

III. Mục đích của Satan trong vụ Sr. Anna Ánh Hoa!

Mục đích duy nhất của Satan và ma quỷ đối với con người, là chúng làm cho linh hồn người ta bị hư mất đời đời! Để thực hiện mục đích đó, chúng cám dỗ người ta phạm tội,
bất tuân luật lệ giới răn của Chúa và của GH đã được Chúa giao phó, làm cho người ta lơ là các phép Bí Tích, nhất là Bí Tích Thánh Thể, làm cho người ta chia trí để không nghe đọc Lời Chúa trong các Thánh Lễ, làm cho người ta coi việc cầu nguyện ăn chay hãm mình là không quan trong, v.v…

Thế thì tại sao ma quỷ lại khuyên người ta làm những điều vừa nêu trên (trừ việc lắng nghe Lời Chúa), và như vậy có phải là chúng tự mâu thuẫn không? Câu trả lời là chúng không bao giờ tự mâu thuẫn, và đó chính là một trong những tuyệt chiêu của chúng! Như tôi đã đề cập ở phần đầu bài viết này, là nếu chúng không lừa được nhiều người, thì chúng không phải là Satan! Chúa Giêsu cũng đã cảnh cáo trước cho chúng ta, là ngay cả những người được tuyển chọn cũng bị sa ngã! (Mk. 13:22)

Nếu để ý quan sát kỹ, thì chúng ta nhận thấy rằng những điều mà chúng khuyên nhủ loài người cũng chẳng có gì là mới cả! Người ta ai cũng biết, cũng được nghe và được nhắc nhở nhiều lần rồi, nên chúng có nhắc lại cho người ta thì chúng cũng không bị thiệt hại gì! Những điều chúng “sáng tác” ra mới là quan trọng! (xin coi lại tiết mục B1 - B5) Chúng không dại gì mà đưa cho chúng ta một chai thuốc độc, nhưng chúng đưa cho chúng ta một chai thuốc bổ trong đó chỉ có một vài viên thuốc độc là chúng đạt được mục đích! Mặc dù chúng đưa cho chúng ta 10 viên thuốc đại bổ rất công hiệu (tiết mục A1 – A10), nhưng người ta không nghĩ rằng tiết mục B1 – B5 là những viên thuốc độc cực mạnh, vì chúng được để trong chai thuốc bổ. Có người sẽ thắc mắc, là làm sao biết được chúng đưa cho người ta chai thuốc bổ? Trong trường hợp này, người ta sẽ nghĩ đó là chai thuốc bổ, vì do chính Thiên Chúa Cha và Đức Mẹ La Vang đưa tới!

Bạn để ý thêm một điều nữa, là một người không có đạo bị sa Hỏa Ngục vì những tội lỗi rất nặng mà còn được cứu thoát lên Thiên Đàng (tiết mục B5), và đến ngày tận thế, Chúa Cha sẽ dẹp bỏ Hỏa Ngục (tiết mục B2), thì tội gì mà người ta phải theo đạo Chúa, tội gì mà người ta phải ăn chay cầu nguyện cho khổ cái thân, tội gì mà người ta phải giữ luật Chúa, v.v….

Một Lời Đề Nghị.
Trờ lại vấn đề thứ nhất, là vụ trừ quỷ này hoàn toàn có thật hay chỉ là một sự dàn dựng?

Nếu như sự kiện này hoàn toàn có thật, thì theo tôi, nó cũng chỉ là những tró ma mãnh ma quỷ thường dùng để lừa gạt người ta không có gì là ngạc nhiên cả. Nhưng nếu như đây là một sự dàn dựng, thì chúng ta có một vấn đề lớn và nghiêm trọng cần phải giải quyết! Tuy nhiên, dù vụ trừ quỷ này có thật hay không, thì thủ phạm chính vẫn là Satan!

Tôi xin đề nghị là những ai ở bên VN vùng Phan Thiết gần nhà thờ xảy ra vụ trừ quỷ có thể liên lạc với Sr, Anna Ánh Hoa và vị LM Tiến trừ quỷ để làm sáng tỏ vấn đề. Những người có trách nhiệm với các website đã phổ biến các video trừ quỷ này cũng nên bạch hóa vấn đề đề mọi người được yên tâm giữ đạo. Sở dĩ tôi nói lên điều này, là để tránh cho nhiều người khỏi phải hoang mang vì có nhiều tổ chức đang nỗ lực đánh phá GH, và để ngăn ngừa những vụ tương tự tái diễn sau này!
Thánh Phaolo đã khuyên chúng ta phải dùng quyền năng của Thiên Chúa làm áo giáp chiến bào , dùng đức tin làm khiên mộc, dùng chân lý làm thắt lưng, dùng Thánh Linh làm kiếm để chống lại ma quỷ (Epheso. 6: 10-17)

Xin Chúa chúc lành cho quý bạn và những người thân, và xin Mẹ maria luôn đồng hành củng quý bạn!

San Jose, ngày 1 tháng 7, năm 2011
Joseph V. Bùi

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Hoa hồng tặng Mẹ ngày Giáng Sinh




Bobby cảm thấy lạnh khi ngồi ngoài sân trong lúc trời đổ tuyết như thế này. Chân nó để trần, không đi giầy; nó ghét phải xỏ chân vào giầy nhưng thật ra nó đâu có đôi nào đâu. Đôi giầy thể thao mòn đế mà nó thường mang đã bị rách lỗ chỗ, có xỏ chân vào chúng cũng không thể giữ ấm được.

Bobby ngồi co ro ở đây đã hằng giờ. Và dẫu đã moi đầu nặn óc, nó cũng không nảy ra được ý kiến hay ho nào để có được món quà Giáng Sinh cho mẹ nó. Nó lắc đầu buồn bã: “Có nghĩ ra được cũng bằng thừa. Mình kiếm đâu ra tiền để mua quà cho mẹ bây giờ”.


Từ ngày cha nó qua đời sau một tai nạn giao thông cách đây vài năm, gia đình năm miệng ăn lâm vào cảnh túng quẫn. Không phải vì mẹ nó bỏ bê, không chăm sóc. Nhưng với đồng lương ít ỏi của một lao công bệnh viện thì dù có cố gắng hết mức, bà cũng chỉ đủ tạm lo cho cái ăn cái học của mấy đứa con nhỏ côi cút mà thôi.


Nhưng bù lại, gia đình nó sống rất đầm ấm, hạnh phúc. Mẹ nó rất thương yêu bốn anh em Bobby và ngược lai, tất cả đều yêu mẹ.
Mùa Giáng Sinh này, không hiểu bằng cách nào, ba người chị gái của Bobby cũng đã có được những gói quà xinh đẹp để tặng mẹ. Nó thấy như vậy là hơi bất công! Dẫu nó nhỏ nhất nhà và sẽ không ai cười chê nếu không có quà cho mẹ, nhưng nó yêu mẹ và cũng muốn nhân dịp này để bày tỏ lòng thương yêu và biết ơn mẹ. Vậy mà, sắp đến giờ Giáng Sinh rồi Bobby vẫn chưa có được món quà nào tặng mẹ.

Quệt vội giọt nước mắt còn vương trên má, Bobby đứng lên, vung chân đá mạnh đống tuyết gần đó và rảo bước về phía phố nơi có các cửa hiệu. Đời sống của một đứa bé sáu tuổi mồ côi cha thật không dễ dàng chút nào, nhất là lúc nó cần một người đàn ông để tâm sự.
Bobby lê la từ cửa hiệu này sang cửa hiệu khác, mắt thèm thuồng nhìn vào từng cửa kiếng được trang hoàng lộng lẫy. Cái gì với nó cũng đẹp và nằm ngoài tầm tay. Bóng chiều dần tắt, Bobby miễn cưỡng quay về. Bất chợt một vật phản chiếu ánh trời tà lấp lánh bên lề đường thu hút sự chú ý của nó. Nó cúi xuống nhặt lên. Hóa ra đó là một đồng mười xu sáng bóng.

Trên đời này chắc không một ai có được cảm giác giàu có giống như cậu bé Bobby cảm thấy lúc đó. Khi cầm kho báu mới tìm thấy trong bàn tay bé bỏng, thằng bé thấy như có một hơi ấm tỏa ra khắp thân người. Nó bước ngay vào cửa tiệm đầu tiên nó bắt gặp. Thế nhưng vẻ phấn khích của nó nhanh chóng nguội lạnh khi hết người bán hàng này đến người bán hàng khác cười và bảo với nó rằng không bao giờ họ có món quà Giáng sinh nào giá mười xu cả.
Nhưng nó vẫn tin là nó có thể có được quà cho mẹ mình. Bước vào một cửa hàng bán hoa tươi, Bobby chìa đồng mười xu ra và hỏi ông chủ rằng nó có thể mua một bông hoa để làm quà tặng mẹ hay không. Ông chủ nhìn chằm chằm vào Bobby và đồng mười xu. Và rồi ông đặt tay lên vai cậu bé, ôn tồn nói:
- Cháu cứ chờ ở đây, chú xem có thể làm gì giúp cháu được không nhé!
Trong lúc chờ đợi, Bobby đưa mắt nhìn ngắm những bông hoa xinh đẹp và dù còn non nớt, nó cũng hiểu tại sao mẹ và các cô gái lại thích hoa đến như vậy.
Tiếng cửa đóng lại khi người khách cuối cùng rời khỏi cửa tiệm kéo Bobby về với thực tại. Chỉ còn lại mình nó, ông chủ đã bỏ đi đâu không biết. Bobby bắt đầu cảm thấy cô độc và sợ hãi.
Thình lình ông chủ xuất hiện. Trước đôi mắt ngỡ ngàng của Bobby là mười hai đóa hồng đỏ thắm, với cuống hoa thật dài và lá xanh thắm, cùng với các bông hoa trắng bé xíu, đã được cột lại gọn gàn bằng một cái nơ lớn màu bạc.
- Bó hoa này giá mười xu đấy chú bé! – Ông chủ nói với nó khi chìa bàn tay ra để nhận tiền. Bobby rụt rè lấy đồng mười xu đưa cho ông ta. Mình có mơ không vậy! Đã không ai bán cho nó một món quà gì với đồng mười xu này, thế mà... Như đọc được ý nghĩ của cậu bé, người chủ tiệm nói thêm:
- Chú chỉ tình cờ có một vài đóa hồng bán hạ giá thôi. Cháu có thích những bông hoa này không?
Bước ra khỏi cánh cửa đang được người chủ mở sẵn dành cho mình, Bobby còn nghe rõ bên tai lời chia tay của ông ấy:
- Giáng Sinh vui vẻ nhé con trai!



Khi ông quay vào trong, vợ ông từ phía sau nhà bước ra:
- Anh nói chuyện với ai vậy? Những đóa hồng đẹp đẽ mà anh mới bó lại đâu rồi?
Đứng nhìn ra cửa sổ, ông trả lời:
- Khi nhìn cậu bé, anh nhớ lại hình ảnh của anh ngày xưa. Lúc đó anh cũng trạc tuổi như cậu bé đáng thương ấy, không có gì để làm quà Giáng Sinh tặng mẹ mình. Tình cờ có một ông cụ râu dài, anh chẳng biết là ai, chặn anh lại trên phố và móc túi cho anh 10 đôla...
Hai vợ chồng người chủ nhìn nhau cười thật tươi và cùng bước ra đường dưới trời lạnh cóng. Thế nhưng,họ lại thấy lòng mình thật ấm áp...



(Sưu tầm)

Bàn tay của mẹ

Một thanh niên học hành rất xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên cho một công ty lớn. Anh ta vừa qua được buổi phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc trực tiếp phỏng vấn lần cuối để quyết định nhận hay không nhận.
Viên giám đốc xem xét học bạ của anh thanh niên. Tất cả đều rất tốt vì năm nào, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sinh sau đại học, anh cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh thanh niên này không hoàn thành vượt bực.
Viên giám đốc hỏi:
- “Anh đã được học bỗng nào của trường nào chưa?”
Người thanh niên đáp:
- “Thưa, không ạ”
Viên giám đốc lại hỏi tiếp:
- “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học à?”
Anh đáp:
- “Cha tôi chết khi tôi vừa mới một tuổi đầu. Mẹ tôi mới là người lo trả học phí cho tôi học tập”
Viên giám đốc lại hỏi:
-“Mẹ của anh làm việc ở đâu vậy?”
Anh đáp:
- “Thư, mẹ tôi giặt áo quần cho các tiệm giặt là!”.
Viên giám đốc bảo người thanh niên đưa đôi bàn tay cho mình xem. Anh thanh niên đưa hai bàn tay mịn màng và rất đẹp của mình cho ông giám đốc xem.
Viên giám đốc hỏi:
- “Vậy từ trước nay, anh có bao giờ giúp mẹ mình giặt giũ áo quần không?”
-“Chưa bao giờ cả bỡi mẹ luôn bảo tôi phải lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áo quần nhanh hơn tôi nhiều.”Người thanh niên đáp.
Viên giám đốc dặn:
-“Tôi có một việc yêu cầu anh làm, anh thực hiện được không ?”
- Gì ạ ?
-“Hôm nay khi về nhà, anh xin mẹ mình để anh lau sạch bàn tay bà và rồi ngày mai đến gặp tôi nhé . ”
Người thanh niên cảm thấy công việc này quá dễ và mình có thể làm rất tốt. Nên khi vừa về đến nhà, chàng liền thưa với mẹ để xin mẹ được lau sạch đôi bàn tay của bà. Mẹ anh cảm thấy rất ngạc nhiên nhưng vẫn sung sướng và rồi cũng buồn buồn đưa đôi bàn tay mình cho con trai.
Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Khi lau, nước mắt bỗng tuôn ràn rụa bỡi đây là lần đầu tiên anh mới khám phá ra rằng trên đôi tay nhăn nheo của mẹ mình đầy những vết chai, sần sùi. Những vết sần này làm bà đau nhức đến rùng mình dù chỉ được lau bằng nước sạch. Lần đầu tiên trong đời, anh thanh niên nhận thức được rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này của mẹ đã giúp anh có cái ăn cái mặc, tiền bạc tiêu xài và trả học phí cho anh đến trường qua nhiều năm rồi.
Những vết chai trên đôi bàn tay của mẹ là cái giá phải trả cho đến ngày anh tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho cả tương lai sẽ tới của anh.
Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, anh thanh niên lặng lẽ giúp mẹ giặt hết phần áo quần còn lại mà mẹ anh vẫn làm hằng ngày khi mang từ tiệm về.
Tối đó, hai mẹ con mới chuyện trò với nhau thật là lâu, điều mà từ trước đến giờ họ ít khi làm.
Sáng hôm sau, người thanh niên tới gặp ông giám đốc.
Viên giám đốc để ý thấy những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của người thanh niên, ông hỏi:
- “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã cảm nhận được hôm qua ở nhà mình không?”
Người thanh niên đáp:
-“Tôi đã lau sạch đôi tay của mẹ mình và cũng đã giặt hết phần áo quần còn lại mà hàng ngày mẹ tôi đã làm .”
Viên giám đốc hỏi
-“Thế cảm tưởng của anh như thế nào?”
Người thanh niên đáp:
- “Thứ nhất, bây giờ tôi mới hiểu thế nào là ý nghĩa của lòng biết ơn. Không có mẹ, tôi không thể có được những thành công được như bây giờ. Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức rằng thật là khó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc của mẹ. Thứ ba, tôi biết ơn sự quan trọng và giá trị của quan hệ gia đình.”
Viên giám đốc nói:
- “Ðây mới là những gì tôi đang tìm kiếm nơi người sẽ là quản trị viên trong công ty của chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đỡ của những người khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thành nhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất trong cuộc đời mình. .”